Trân Trân hắng giọng giữ vững bình tĩnh: “Không có gì, trưa nay trời thực sự quá nóng, phơi nắng.
Thị Hoài Minh đưa tay đến dò độ ấm trên trán cô, Trân Trân vô thức nín thở.
Cô nhìn Thị Hoài Minh chớp mắt mấy cái, sau đó lập tức lách qua anh trở về nhà: “Em mệt, em đi ngủ trưa một lát.
Về phòng ngồi xuống, hiển nhiên là không buồn ngủ.
Trân Trân ngồi cạnh bàn chống khuôn mặt đờ ra, mãi cho đến khi Thị Hoài Minh tới gõ cửa phòng của cô, cô mới hoàn hồn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây