Lý Sảng vẫn cười, chợt thấp giọng hỏi: “Giữa em và Thị Hoài Minh, các em không có chuyện đó sao?
Hai người bọn họ trở về nông thôn vài ngày, từ sau khi trở về từ nông thôn, Thị Hoài Minh muôn vàng chăm sóc Trân Trân tất cả đều tốt, không lại để cho cô tổn thương đa nghi, theo lý mà nói giữa hai người đã sớm nên gạo nấu thành cơm.
Mỗi ngày ở cùng một chỗ như thế, đối với nam nữ trưởng thành lại chỉ hôn mà có thể chịu được sao?
Trân Trân nghe nói như thế, trong đầu hiện lên giấc mơ tối qua của mình.
Gò má cô nhuộm đỏ, lắc đầu với Lý Sảng, nhỏ giọng trả lời: “Vẫn chưa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây