Ông ta ở phía sau xoa bả vai, lại nhìn theo bóng lưng Thị Hoài Minh kêu: "Cha con chưa chết, con là con của cha, lão tử đến chết cũng là cha ruột của con! Con muốn không nhận liền không nhận? Dù có là cán bộ cũng là con trai ta!"
Thị Hoài Minh không đáp lại, đẩy xe không ngừng.
Thị Đại Phú nhìn anh đi vào thôn, lại giơ tay lên xoa bả vai vẫn còn đau.
Xoa xong rồi phỉ một bãi nước bọt mắng: "Con mẹ nó, ai biết tiểu tử đó lại có tiền đồ như vậy, sớm biết nó như vậy, lúc ấy đánh chết tao tao cũng không đi Triệu Thành, con mẹ nó, bây giờ thậm chí như thế nào!"
Vợ nhỏ kia của ông cũng không thể làm việc được như Chung Mẫn Phân, những năm nay nuôi gia đình đều dựa vào ông ta, ông ta cũng không phải có thể làm chuyện lớn, cũng không thể chịu được nhiều khổ cực, nhà nghèo ăn khổ không có bữa sau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây