Vào đến phòng đặt hành lý xuống, cô lau nước mắt và khẽ xịt mũi, điều chỉnh lại rồi mới ra ngoài.
Rửa tay xong cô ngồi xuống ăn cơm, cũng không nói đến những chuyện không vui.
Thị Đan Linh và Thị Hưng Quốc tò mò dáng vẻ của thành phố lớn như thế nào, cứ ồn ồn ào ào không ngớt, rất vui vẻ.
Trân Trân kể cho bọn trẻ nghe về chuyện của thành phố lớn, sau đó nói với chúng: “Hai cháu phải lo học tập cho giỏi, sau này sẽ được đi học ở thành phố lớn rồi.
Thị Đan Linh và Thị Hưng Quốc mở to mắt: “Thật ạ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây