Thập Niên 70: Nàng Dâu Ngọt Ngào Trọng Sinh Có Không Gian

Chương 41: Xem cậu làm chuyện tốt gì kìa

Chương Trước Chương Tiếp

Thế là tiếng bàn tán lại vang lên lần nữa: “Cô gái này hơn hẳn Diêu Tuệ nhiều, quan trọng là người ta nói câu nào cũng có lý, không hề gây rối vô cớ, Lữ Tuấn Thành đúng là làm việc không đàng hoàng.”

“Thật không ngờ, ngày thường nhìn ra vẻ đạo mạo thế mà sau lưng lại bẩn thỉu như vậy.”

“Đúng đó, sau khi Diêu Thiến mất, còn tỏ ra tình sâu nghĩa nặng, không ngờ lại là một tên súc sinh.”

“Phải đấy, yêu cầu của cô gái này không hề quá đáng, anh ta đúng là kẻ chuyên đi hại người.”

Lương Hưng Quốc thấy phản ứng của đám đông thì cũng sốt ruột, hung hăng trừng mắt nhìn Lữ Tuấn Thành, sa sầm mặt: “Xem cậu làm chuyện tốt gì kìa?”

Bây giờ còn làm được gì nữa, không xử lý nhanh thì chuyện này sợ là sẽ ầm ĩ đến mức không thể cứu vãn. Dù sao trước đây mình cũng coi trọng cậu ta như vậy, tuy đã có thành kiến với Lữ Tuấn Thành nhưng cũng không muốn hủy hoại cậu ta.

Nhưng bây giờ bảo mọi người vào nhà nói chuyện tiếp rõ ràng là không thể nữa rồi. Không ngờ cô gái này lại lợi hại đến thế, chắc đã tính toán cả rồi, sợ vào nhà sẽ chịu thiệt, con ngốc Diêu Tuệ kia lại vừa hay đưa thang cho người ta leo lên.

Ông ta hắng giọng rồi mới nói: “Về chuyện này, tôi thấy đúng là không công bằng với đồng chí Úc, cho nên Lữ Tuấn Thành đúng là nên bồi thường một lần cho người ta.”

Ông ta cố ý nói một lần là muốn giúp Lữ Tuấn Thành một tay, sợ sau này cô gái này sống không như ý lại quay lại lật lọng.

Sao Úc Tâm Nghiên lại không nghe ra chứ, thầm nghĩ: Thôi đi ông ơi, ai thèm dây dưa với anh ta, nghĩ nhiều quá rồi.

Cuối cùng, sau mấy lần thương lượng, khoản bồi thường một lần này được cán sự Tào Ái Lan của Hội Phụ nữ và phó chủ nhiệm Trương Mỹ Liên của Công đoàn đấu tranh lên thành một trăm đồng.

Úc Tâm Nghiên cũng không nói là hài lòng hay không, dù sao chỉ cần khiến Lữ Tuấn Thành không được yên ổn là được.

Như vậy, trừ đi mấy khoản bồi thường này, cuối cùng Úc Tâm Nghiên chỉ cần đưa cho Lữ Tuấn Thành bảy mươi bảy đồng bảy hào năm xu nữa là xong.

Trong tay Úc Tâm Nghiên có năm mươi đồng tạm ứng từ Hạ Cẩm Tuyên, tính ra chỉ còn thiếu hai mươi bảy đồng bảy hào năm xu. Lúc này, Tiêu Tứ Ni chạy nhanh tới: “Tôi có hai mươi đồng.”

Đây là toàn bộ tài sản trong nhà cô ấy rồi. Bây giờ đang là giờ làm việc, vốn dĩ cô định qua xem thiếu bao nhiêu, lát nữa sẽ đi tìm anh trai, chị gái bên nhà mẹ đẻ vay thêm chút nữa. Không ngờ cô gái này nhìn có vẻ yếu đuối mà lại lợi hại đến vậy, mấy câu đã khiến Lữ Tuấn Thành phải bồi thường nhiều tiền như thế, thật khiến cô ấy khâm phục.

Trương Mỹ Liên tiếp lời: “Chị Ngũ này, chuyện hôm qua chị cũng biết rồi, con cái hai nhà chúng ta đều là do đồng chí Úc cứu. Tâm trạng của chị tôi hiểu, nhưng hoàn cảnh nhà chị chúng ta đều rõ cả. Chị giữ lại mười đồng để nhà phòng thân, cho đồng chí Úc mượn mười đồng, còn lại tôi lo. Như vậy cả làng cùng vui, chị thấy sao?”

Vợ chồng Trương Mỹ Liên đều làm ở nhà máy cơ khí, cô ấy ở công đoàn, chồng cô ấy ở phòng nhân sự, lương đều khá ổn, dư dả hơn nhà họ Ngũ. Chồng của Tiêu Tứ Ni là Ngũ Hưng Vượng, tổ trưởng phân xưởng hai, nhưng nhà đông người, một mình anh ấy phải nuôi cả gia đình lớn, cuộc sống khá eo hẹp.

Tiêu Tứ Ni cũng biết Trương Mỹ Liên muốn giúp mình, đã nói đến nước này rồi thì tình nghĩa này cô ấy nhận. Con người cô ấy tuy có nhiều tật xấu nhưng không phải kẻ vô ơn: “Tôi biết phó chủ nhiệm Trương có ý tốt, cứ làm theo lời chị đi. Cảm ơn chị nhiều.”

Dưới sự chứng kiến của mọi người, Úc Tâm Nghiên đích thân đưa bảy mươi bảy đồng bảy hào năm xu vào tay Lữ Tuấn Thành.

Nhưng chuyện này vẫn chưa xong, Úc Tâm Nghiên vừa đưa tiền vừa nói: “Phiền đồng chí Lữ viết cho tôi một tờ biên nhận đã trả khoản vay hai trăm đồng.”

Lời này vừa thốt ra, Lữ Tuấn Thành chỉ muốn bóp chết cô, nghiến răng nói: “Biên nhận thì không cần đâu nhỉ, bao nhiêu người đang nhìn kia mà.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)