Anh ấy vốn định đi vào thôn đón người, nhưng sợ bỏ lỡ nhau trên đường, nên quyết định ngồi chờ ở phòng bán vé.
Tạ Tiểu Ngọc và Dư Thư Phương đi thay quần áo, mọi buồn bực trong lòng Dư Thư Phương từ hôm qua đến hôm nay đều đã tiêu tan, trong trạng thái lạnh đến run lẩy bẩy, được thay quần áo ấm sạch sẽ quả là thoải mái.
Cô ấy xúc động nói với Tạ Tiểu Ngọc: “Mẹ nuôi của cô tốt với cô thật đấy, còn cả Hứa Xương nữa, anh ấy cũng rất tốt, nếu không nhờ có anh ấy đưa quần áo tới, hai chúng ta trở về chắc chắn sẽ bị bệnh."
Bọn họ phải mặc quần áo ướt trong tiết trời mưa to gió lớn thế này, lại ngồi xe hơn một tiếng mới về tới nhà, không bị bệnh mới là lạ.
Tạ Tiểu Ngọc đương nhiên phải khen người trong nhà, cô ấy dùng áo tơi gói bộ quần áo ướt vào, cười mà như không cười nói với Dư Thư Phương: "Hứa Xương năm nay hai mươi mốt rồi, mẹ nuôi tôi đã nhờ người tìm đối tượng cho anh ấy, chuẩn bị đi coi mắt."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây