Mười lăm phút sau, Trần Niên dùng mấy lá cây không biết tên, bọc thịt thỏ lung tung lại rồi nướng ăn nước mắt đầy mặt, hương vị hình như cũng không tệ lắm, nhưng mỗi người cũng chỉ được chia cho hai ba miếng thịt thỏ, lá cây ngược lại thì rất nhiều, còn có một chút chát, không có thịt thỏ, ai mà ăn nổi chứ.
Trần Niên hỏi: “Cái người huấn luyện viên lia có cái địa vị gì chứ, anh ta là ma quỷ à?
Nghiêm Đặc lấy đất đắp lên đống tro tàn đã đốt lửa xong, phòng ngừa có tia lửa bắn tung ra, anh nói: “Đừng có nhiều lời, còn có mười bốn ngày nữa, kiên trì một chút đi.
“Mười bốn ngày nữa. Trần Niên nói: “Ta nghe nói vị huấn luyện viên này cách Bình Thành chúng ta rất xa, cậu nói xem anh ta phát bệnh thần kinh gì, mà lại chạy đến trường học của chúng ta tập huấn chứ?
Nghiêm Dặc không lên tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây