Người này rõ ràng rất dịu dàng, rất đáng yêu cơ mà?
Nhất là lúc này, Lục Hành đang nằm trong chăn ấm, kéo chăn lên đến tận cằm, ngẩng đầu, mở to mắt nhìn cô, thật sự rất ngoan ngoãn, giống như một chú mèo con đang muốn được vuốt ve, khen ngợi vậy.
Cố Giai Giai bị Lục Hành chọc trúng điểm tim đen, cười đến mức không thể dừng lại được.
Lục Hành thấy Cố Giai Giai cười đến chảy nước mắt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh có làm gì đâu? Cố Giai Giai cười gì thế? Trông anh buồn cười lắm cơ à?
Nhưng cười còn hơn là khóc. Lục Hành thật sự không muốn nhìn thấy Cố Giai Giai khóc nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây