Người nước ngoài coi Cố Giai Giai như một cô gái ngốc nghếch, không hiểu thế sự. Đợi đến khi cô kiếm được gấp trăm, gấp nghìn lần số tiền đầu tư, mọi người mới phát hiện ra mắt nhìn của cô rất tốt.
Không chỉ đầu tư vào điện ảnh, trong ba tháng, Cố Giai Giai còn mang về cho nước nhà ba khoản đầu tư hơn mười triệu, đều là những ngành công nghiệp sản xuất mà trong nước đang rất cần, mà không khiến quốc gia phải tốn quá nhiều tiền. Ban lãnh đạo Đại học Bắc Kinh vô cùng kiêu ngạo về điều này, mỗi ngày ưỡn ngực ngẩng cao đầu.
Tất nhiên Vạn Nguyệt và những người khác cũng rất tự hào. Mỗi ngày Vạn Nguyệt đều bế Lục Dương và Lục Tuyết, cho bọn nhỏ xem ảnh của Cố Giai Giai, sau đó kể cho chúng nghe về những thành tích của cô ở nước ngoài.
Lục Dương và Lục Tuyết ngoan ngoãn lắng nghe, sau đó cười khanh khách đáp lại Vạn Nguyệt, khiến bà vui vẻ ôm hai đứa nhỏ, dạy chúng gọi “bố”, “mẹ”.
Nhưng mà Lục Dương và Lục Tuyết còn quá nhỏ, cho dù Vạn Nguyệt có dạy thế nào, câu trả lời của chúng vẫn luôn là những tiếng ê a mà bà không hiểu. Vạn Nguyệt không dạy được, bà cũng không nản lòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây