Bây giờ, Thẩm Kiều cao ngạo lại bị Vu Hải Vân mà bà ta coi thường mắng cho một trận, có thể tưởng tượng được sự uất ức trong lòng Thẩm Kiều.
Thẩm Kiều tức đến mức mặt tái nhợt, run rẩy chỉ tay vào Vu Hải Vân: “Cô…” mãi mà không nói được một câu hoàn chỉnh.
Thẩm Kiều không thể phản bác lại Vu Hải Vân, chỉ càng ngày càng tức giận, nước mắt lã chã rơi xuống.
Tên đầu vuốt keo đau lòng muốn chết, chỉ muốn dùng cơ thể đổi cho Thẩm Kiều.
“Bình tĩnh, bình tĩnh, chúng ta không chấp bọn họ. Giai Giai không biết em đã sống như thế nào trong mười mấy năm qua, bây giờ nó không hiểu em cũng là chuyện bình thường. Chúng ta đừng nóng vội.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây