Cho dù trước đây Cố Giang rất tán thưởng Lục Hành, thì bây giờ nhìn Lục Hành cũng không còn thuận mắt nữa.
Thấy Cố Giang chịu nói chuyện hòa nhã với anh, Lục Hành lập tức thở phào nhẹ nhõm. Không đuổi anh ra ngoài đã là tin tốt rồi.
Lục Hành cười tươi, coi Cố Giang như bố ruột của mình, vừa thân thiết vừa lễ phép báo cáo tình hình của mình cho Cố Giang.
“Vâng, con về đây học trường quân sự. Dạo này con ở nhà, nếu chú có việc gì thì có thể đến nhà tìm con.”
Lục Hành biết Cố Giang không nỡ xa Cố Giai Giai, nên lần đầu tiên đến nhà, anh không dám nhắc đến chuyện kết hôn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây