“Xin lỗi, vừa rồi tình huống cấp bách, tôi ra tay hơi mạnh.”
Lưu Phú Quý bị Lục Hành xử lý khá nặng, tay chân tê cứng, không nghe theo sự điều khiển, nửa ngày cũng không thể đứng dậy được. Nhìn thấy vậy, Lục Hành thấy hơi ngại.
Lục Hành không xin lỗi thì thôi, anh vừa xin lỗi, Lưu Phú Quý nghĩ đến việc vừa rồi mình đã tự mình đa tình, càng cảm thấy xấu hổ hơn.
Hóa ra vẻ mặt kinh ngạc thoáng qua trên mặt Cố Giai Giai vừa rồi không phải vì anh ta mà là vì Lục Hành đột nhiên xuất hiện.
Cố Giai Giai chưa từng cười với anh ta. Tất cả sự vui vẻ của Cố Giai Giai đều chỉ dành cho Lục Hành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây