Lời Lục Hành nói rất có lý, Tiền Bộ Đạc cũng biết cậu ấy không đánh lại, đi theo Lục Hành chỉ thêm vướng víu. Nhưng mà cậu ấy thật sự muốn mang con sói này về.
Lần đầu tiên thoát khỏi miệng sói, cậu ấy muốn giữ lại một món quà lưu niệm. Sau này già rồi, có thể lấy ra ngắm nghía, kể cho con cháu nghe về chiến tích oai hùng thời trẻ của mình.
Nghĩ đến đây thôi, Tiền Bộ Đạc đã thấy oai phong lẫm liệt lắm rồi.
Tiền Bộ Đạc chần chừ không muốn đi. Lục Hành nhìn thấu suy nghĩ của cậu ấy, anh đi đến bên cạnh xác con sói, dùng dao găm cắt cho cậu ấy một nhúm lông sói.
“Được rồi, coi như đây là vật kỷ niệm, đi thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây