Nhan Hoan cười tủm tỉm, nói: "Không sao đâu thím, đây là tấm lòng của cháu mà, cháu ở đây nhờ có sự giúp đỡ của mọi người, sau này chắc chắn sẽ còn phải làm phiền thím nhiều, một chút quà để ăn tết, mọi người vui là được rồi, dù sao..."
Cô quay đầu nhìn Triệu Thành Tích một cái rồi nói: “Muốn tiêu tiền vào những việc khác đều đã có anh Triệu giúp cháu rồi."
Thím Liêu thở dài, cười nói: "Đây vốn là điều nên làm, đứa nhỏ này, đừng nghiêm túc như thế làm gì."
Ở chung lâu như vậy, thím ấy hiểu rất rõ Nhan Hoan.
Mỗi lần tới đây đều không tới tay không, tới cũng giúp đỡ nấu cơm, tuyệt không chịu để cho người khác phải thiệt thòi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây