Sợ anh không tin, cô còn nói thêm: "Anh không biết đấy thôi, nhà em đông người, tốn rất nhiều tiền mua quần áo, mua bên ngoài lúc nào cũng đắt. Mẹ em thường mua vải để em tự may quần áo cho gia đình, hoặc đổi những chiếc nhỏ hơn sang những chiếc lớn hơn, cô thợ may trong viện thấy em thường thức khuya chăm chỉ may vá nên thường cho em mượn máy may của nhà họ, còn chỉ dạy cho em nữa. Em thường hay tự may quần áo. Thế nên sau này, hầu hết quần áo của gia đình em và của bản thân em đều do em tự may. "
Mặc dù là Thẩm Nhan Hoan, lúc cô vẫn chưa ý thức được mọi chuyện thì cô cũng không thích khi luôn phải mặc lại đồ cũ của Thẩm Mỹ Nguyệt và Thẩm Mỹ Châu.
Nhưng cô không có tiền, ngay cả khi có tiền lương, cô cũng giao phần lớn số tiền ấy cho Nhan Quế Phân, bà chủ thợ may thấy cô đáng thương nên giao cho cô làm một số việc vặt, kiếm một ít vải thừa để tự may quần áo.
Cô đang cố gắng thuyết phục anh, nhưng cô không ngờ mặt anh lại tối sầm lại sau khi nghe những lời cô nói.
Ngay cả khi đã đi dạo với cô rất lâu và mua rất nhiều vải, mặt anh vẫn chưa thể bình thường trở lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây