Đội trưởng Từ ngẩn người, nhưng ông ấy nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Kiều Chấn Dự, cũng không nói gì, nhận lấy hai bức thư, mở ra xem.
Chờ đến khi xem hết, sắc mặt đã thay đổi hoàn toàn.
Kiều Chấn Dự vẫn luôn nhìn ông ấy, chờ ông ấy xem thư xong liền nói: "Tôi nghĩ phải lập tức trở về xử lý chuyện này, nhưng vết thương của tôi vô cùng rõ ràng, nhanh nhất cũng phải qua hai tuần mới có thể ra viện, vì chuyện này ảnh hưởng đến người nhà tôi với chính quyền địa phương, nếu tìm những người khác, tôi sợ là có đi cũng không nhất định là làm được…Hơn nữa bởi vì chuyện mà ba mẹ và anh trai tôi làm, vợ tôi đã có khúc mắc trong lòng với tôi, sợ là người khác cũng không khuyên nổi cô ấy, cho nên cũng chỉ có thể nhờ anh thôi."
Ông ấy đưa cho đội trưởng Từ hai bức thư, một bức là Nhan Hoan đưa cho ông ấy, một bức khác là thư báo ông gửi cho Kiều Chấn Hưng, chỉ mấy câu ngắn ngủi, đã nói cho ông ta biết, mọi hành động mà ông ta đã làm với vợ ông ấy, ông ấy đã biết hết toàn bộ, nhờ ông ta chuyển lời cho Viên Đại Lập, không được ngăn cản vợ ông ấy xuống núi, tội hãm hại người nhà quân nhân ông ấy sẽ truy cứu tới cùng, không chết không thôi.
Đội trưởng Từ không ngờ tới trong nhà Kiều Chấn Dự lại xảy ra chuyện lớn như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây