Anh duỗi tay sờ lên mặt cô, dường như trước mắt lại xuất hiện cảnh tượng lần đầu tiên trông thấy cô giữa trời đông tuyết phủ… Hai mươi năm qua dường như cô chưa từng thay đổi gì nhưng với anh mà nói lại dường như hoàn toàn không giống như vậy. Bởi vì trong hai mươi năm đó giữa anh và cô đã dung nhập vào nhau cả về thể xác lẫn trái tim.
Anh hoà hoãn lại cảm xúc này một lúc rồi mới quay lại nói về đề tài của con gái mình: “Diễn xuất cũng không dễ dàng cần phải nhập tâm tình cảm quá cao… Tính cách của Dao Dao rộng rãi như vậy, anh không hy vọng con bé phải chịu những ảnh hưởng đó và trở nên mẫn cảm, yếu ớt.
Lúc này Nhan Hoan mới hiểu nguyên nhân chân chính mà anh phản đối.
Cô nghiêng đầu suy nghĩ một lúc mới nói: “Anh cũng đã nói con bé có tính cách rộng rãi mà, em tin tưởng là con bé sẽ làm tốt. Lúc diễn xuất có thể nhập tâm tình cảm vào khiến cho con bé càng trở nên rộng rãi thấu hiểu hơn. Chúng ta vẫn nên nhìn xem trước đã, cũng không thể để cho con bé không được thử qua mà đã từ chối ngay được.
Cuối cùng anh cũng đồng ý với lời nói của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây