Nguyễn Lan Lan đang nói chuyện với hai đưa nhóc cạnh cửa sổ thì có một bà cụ bắt chuyện với họ: “Cô gái à, hai em bé này của cháu xinh xắn thật đấy. Nhưng mà cháu nên cẩn thận một chút. Ở ga tàu và trên tàu hỏa trẻ con rất dễ bị lạc mất, ở toa giường nằm này của chúng ta trông coi cẩn thận một chút coi như là an toàn. Nhưng những toa vé đứng bên ngoài đó, người nọ chen chúc người kia, một mình cháu dẫn theo hai đứa trẻ con, chớp mắt một cái là có thể không thấy đâu, lại phải vội vàng tìm kiếm, ngoài ra thì cũng có thể bị người khác bế đi. Thế nên phải cẩn thận vào, nhất là mỗi lần đến trạm xuống xe, hơn nữa lúc các cháu xuống xe ở trạm xe… trẻ con đáng yêu, xinh xắn như vậy, sợ là vừa xuất hiện đã bị bọn buôn lậu nhìn chằm chằm rồi.
Nguyễn Lan Lan sợ tới mức vội vàng nắm chặt tay cặp song sinh, nói cảm ơn với bà cụ rồi kéo hai đứa nhóc về phòng xếp.
Dao Dao vẫn còn tò mò nhìn bà cụ, sau đó cô bé nói với Nguyễn Lan Lan: “Bế cháu và anh trai? Ai có thể bế cháu và anh trai đi vậy?
Lúc này Nguyễn Lan Lan cũng không muốn trả lời cô bé, cô ấy kéo hai đứa nhóc về phòng xếp.
Lúc trở về, Triệu Thành Tích đang bóc trứng chim, Nhan Hoan thì nhìn anh bóc, dì Mai không nhìn, đang thu dọn đồ đạc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây