Ngược lại là bác cả Triệu đi tới vỗ vai Nhan Vệ An, nói: “Cháu có biết tại sao cậu và ông ngoại cháu lại cố tình dẫn cháu đến nơi này không? Vệ An, cháu là một đứa trẻ tốt nhưng trong mắt cháu đừng chỉ nhìn thấy sự đau khổ của mẹ cháu, và những tổn thương mà người khác gây ra cho gia đình cháu. Cháu phải thoát ra, phải hiểu rằng trên thế giới này, không phải chỉ có tổn thương của cháu và người thân của cháu mới là tổn thương, tổn thương của người khác thì chỉ một câu “Cũng đã mấy chục năm rồi thì có thể cất đi rồi cho qua. Và, nhân từ với kẻ thù, không lấy dao của đối phương là muốn đợi họ đến đâm cháu một dao nữa sao?
Ông ấy nói xong thì thở dài.
Đứa trẻ này quả thực là một đứa trẻ tốt, nếu trong hoàn cảnh thuận lợi được đào tạo thật tốt thì cũng có thể có một tương lai tốt đẹp.
Nhưng so với Nhan Hoan và Nhan Hồng An, cho dù là về nhận thức hay đề phòng thì anh ấy đều kém rất xa, cũng không phải là người có khiếu để làm kinh doanh.
Đoàn người trực tiếp trở về thành phố Tây Châu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây