Hôm qua cô chợt nghe thấy y tá nói “đứa bé này thật là đẹp, nhưng thật sự không thấy rất đẹp chỗ nào hết. Đương nhiên là có đáng yêu, nhưng nói khuôn mặt giống với cô và Triệu Thành Tích thì thật sự không thể nào nhìn ra được.
Có điều lúc này cô quay đầu qua nhìn, vậy mà lại ngạc nhiên phát hiện đứa bé hình như đã giãn ra rất nhiều so với hôm qua. Tuy khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn ửng hồng, hơn nửa khuôn đầu đều trụi lủi, không có một sợi lông tóc nào, nhưng vậy mà vẫn có thể mơ hồ nhìn ra được chút dáng vẻ trên khuôn mặt đó. Cô thật sự nhìn ra được, một đứa giống Triệu Thành Tích hơn, một đứa giống cô hơn. Cũng không biết có phải là ảo giác của cô hay không nữa.
Cô không nhịn được mà vươn ngón tay ra, khẽ chọc vào khuôn mặt hơi giống mình kia. Không ngờ đôi mắt của con bé lại chớp chớp mấy cái rồi mở ra, cặp mắt này quả thật khá to.
Nhan Hoan thật sự bị dọa sợ.
Y tá bật cười, nói: “Đây là em gái. Đồng chí Nhan, dáng vẻ của em gái thật là xinh đẹp. Tôi đã đỡ đẻ trong bệnh viện nhiều năm như thế rồi nhưng chưa từng nhìn thấy đứa bé nào đẹp như thế này cả. Đôi mắt này to như quả nho vậy. Ôi, thật là làm người ta yêu thích mà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây