Nhan Vệ An nhìn Nhan Hoan nói một câu lại một câu, giống như dao găm đâm lên trên người mẹ mình, mắt thấy sắc mặt mẹ mình càng ngày càng trắng bệch, cả người đã run lên, anh ấy mất hứng ngắt lời cô, nói: "Em họ, ba anh là ba anh, năm đó chú hai hại bác hai, nhà chúng ta cũng đã chặt đứt quan hệ với nhà chú hai rồi, năm đó mẹ anh đưa em cho cô nhỏ, là lơ là của bà ấy, bà ấy cũng cực kỳ áy náy, nhưng em nói những cái này, không khỏi hơi quá đáng, còn có những người cũng bị hại kia, đang yên đang lành, làm sao có thể xảy ra chuyện này, em…"
Nhan Hoan nhìn Nhan Vệ An.
Cô không hề muốn nói thêm câu nào với anh ấy.
Đối với anh ấy, Triệu Lan Trân là mẹ ruột anh ấy, Nhan Đông Hà là ba ruột của anh ấy, về nhân phẩm đối với bên ngoài hay công việc Triệu Lan Trân Nhan Đông Hà cũng rất cẩn trọng chính trực là một người tốt, lại càng không có chút không tốt gì với anh ấy, chỉ là lập trường khác nhau mà thôi.
Cô nghe lời của anh ấy nói xong, chỉ nhìn về phía Triệu Lan Trân, cười nói: "Đúng vậy, anh Vệ An nói, ba anh ấy là ba anh ấy, người hại chết bác hai chính là Nhan Đông Đình, sau khi xảy ra chuyện đó nhà các người mặt ngoài đã chặt đứt quan hệ với bọn họ, sao nhà các người lại không thể sống tốt? Nhưng mà…"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây