Lương Đông Thủy rơi nước mắt vì nhục nhã.
Nhưng chuyện này vẫn chưa xong, Nhan Hoan vẫn chưa nói xong.
Cô lạnh lùng nhìn Lương Đông Thủy, nói: “Vinh dự là do chính mình kiếm được, ăn cắp ý tưởng chắc chắn sẽ không tồn tại được. Cũng giống như “Giải thưởng thiết kế xuất sắc nhất cuộc thi thiết kế thời trang mà tạp chí này phong cho chị, rồi lại để người đạt giải nhất đi cùng chị, đánh tráo khái niệm, cưỡng ép nâng lên vị trí quán quân của “Thiết kế xuất sắc nhất, tưởng rằng chỉ dựa vào thông tin trong nước với nước ngoài không lưu thông thì có thể giấu giếm, nhưng giả chính là giả, ăn cắp chính là ăn cắp. Bây giờ tôi có thể tát vào mặt chị và nói cho chị biết rằng chị không xứng, tôi cũng sẽ trực tiếp gửi thư cho cuộc thi giao cho cuộc thi xử lý chuyện này, đây đều là hậu quả do hành vi của bản thân chị gây ra… Không có ai nhằm vào chị, đừng quá đề cao mình, chỉ là chị ăn cắp của người khác nên người khác có tư cách đứng ra và lớn tiếng nói cho tất cả mọi người biết rằng, chị ăn cắp đồ của tôi!
Lương Đông Thủy tức đến run người, mà nghe cô nói sẽ gửi thư cho hội nghị thì sự hoảng sợ cực lớn lan tràn ra từ trong đáy lòng, cô ta hét lên: “Không, cô không thể!
“Tại sao tôi lại không thể?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây