Nhưng Nhan Hoan cũng lười bàn bạc với ông ta, ngước mặt lên kiêu ngạo nói: “Không cần thương lượng, hoặc là như vậy, còn không thì anh trở về đi. Tôi nói cho anh biết, có rất nhiều người muốn hợp tác với tôi, các xưởng may, các tiệm may lớn nhỏ, thậm chí có rất nhiều thương nhân nước ngoài và ở Hồng Kông, điều kiện họ đưa ra hào phóng hơn nhiều so với điều kiện các anh đưa ra, tôi tiếp tục hợp tác với các anh hoàn toàn là bởi vì tôi đã từng là người của nông trường, có tình cảm sâu đậm đối với nông trường, có ý muốn từng bước nâng cao kỹ thuật và năng suất của công nhân xưởng may ở nông trường, vì vậy mới chọn hợp tác với các anh. Nếu không các anh nghĩ thử xem, tình huống hiện tại của công nhân các anh, nhà máy còn có thể chịu thua lỗ được bao lâu nữa chứ?
Quản lý Mai nhìn dáng vẻ tự cao tự đại của Nhan Hoan, tức giận đến mức miệng và mũi đều nhếch lên.
Nhưng ông ta có thể làm gì?
Ông ta có bản lĩnh từ chối sao?
Vì vậy tuy rằng nghẹn đến sắp ói máu, nhưng vẫn ký vào bản hợp đồng sỉ nhục lòng tự trọng này, đen mặt cầm bản hợp đồng cũng không đợi Quy Hồng Anh và Mễ Nguyệt Hồng, bỏ đi một mạch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây