Nhan Hoan chờ bà ấy nói xong, vào lúc bà ấy đang phát ra hơi thở phì phò run rẩy, cô chỉ lẳng lặng nhìn bà ấy mà nói: “Mợ cảm thấy mợ yêu mẹ cháu, đó là người em gái mà mợ yêu nhất. Mợ bức bà chết cũng giống như tự mình hại mình khiến mợ cảm thấy đau khổ không chịu nổi nhưng cũng làm mợ cảm thấy thoải mái, bởi vì đối với mợ mà nói thì đây chính là thủ đoạn trả thù của mợ. Mợ không trả thù được người nhà họ Kiều, thậm chí mợ cũng không dám tát bà cụ nhà họ Kiều khi bà ấy chạy tới cửa nhục mạ mợ. Cho nên mợ chỉ có thể tra tấn người em gái mà mợ yêu thương, làm Kiều Chấn Dự mất đi người mình yêu nhất, vĩnh viễn yêu mà không có được, tiễn đi con gái của bà để dù cho ông ấy có thể lại nở mày nở mặt cũng vĩnh viễn không thể gặp lại được con gái, không biết con gái của mình đang bị người khác tra tấn giẫm đạp lên người ở dưới nền đất có đúng hay không? Đây chính là thủ đoạn mà mợ muốn trả thù nhà họ Kiều bọn họ sao?
Máu trên cả người Triệu Lan Trân lập tức như bị rút hết ra.
Bà ấy giống như bị ai đó ném mình xuống hố băng vào một ngày tuyết rơi lớn khi thân thể mình còn đang trần trụi, lạnh đến mức khiến bà ấy run rẩy.
“Không, không, không. Bà ấy muốn kêu to.
Nhưng lần này bà ấy giống như bị ai đó chân chính bắt được, không, là bị quỷ che kín yết hầu, ngoại trừ “ê ê a a ra thì rốt cuộc bà ấy cũng không thể phát ra được âm thanh nào khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây