Phùng Tú Thanh đi tới nhà trưởng xưởng mới la lối khóc lóc, trưởng xưởng mới âm dương quái khí, nói: “Chủ nhiệm Phùng, à không, đồng chí Phùng, với chức vụ hiện tại của nhà các người có thể phân đến nhà ba phòng của công nhân đã xem như không tồi rồi, bà nhìn nhà những người trong xưởng xem, ít nhiều một nhà mười mấy người không phải cũng dồn lại ở nhà hai ba phòng sao… Ôi, trước kia nhà họ Triệu ở trong căn biệt thự rộng lớn, một nhà mấy người sợ cũng phải có mười mấy gian phòng, người ở cũng có vài người, nhưng khi gặp nạn, đại tiểu thư nhà họ Triệu còn đang mang thai, nhân lúc đàn ông trong nhà đi vắng thì đuổi tới ở cái nhà tranh rách nát ở xó xỉnh nào không biết, đẻ xong bị người hại chết… Làm người, không chấp nhận hiện thực là không được.
Phùng Tú Thanh ban đầu là chủ nhiệm văn phòng xưởng dệt.
Nhưng trưởng xưởng Kiều xảy ra vấn đề lớn như vậy, vốn dĩ bà ta lên được chủ nhiệm văn phòng này cũng không phải bằng thực lực của mình nên hiển nhiên cũng ngồi không thể yên, lập tức có rất nhiều văn bản báo cáo gửi đến văn phòng điều tra, báo cáo Phùng Tú Thanh liên quan tới vụ kết án oan mười năm trước, hại các đồng chí cũ trong xưởng.
Trong xưởng ngay lập tức cắt chức bà ta.
Trưởng xưởng mới tức giận thẳng thừng nói một phen khiến Phùng Tú Thanh phát run.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây