Cảnh vệ muốn nói gì đó nhưng Kiều Chấn Dự vẫn rất kiên quyết nên cảnh vệ cũng chỉ có thể thả ông cụ ra.
Khi người đã chạy đi không thấy bóng dáng đâu, cảnh vệ mới sốt ruột nói: “Thủ trưởng, bộ dáng của ông ta chắc chắn là đang cố ý lại đây muốn dò xét, nếu không làm sao phải lén la lén lút đứng ở bên cửa sổ nghe lén làm gì. Chúng ta bỏ qua cho ông ta là ông ta đã chạy còn nhanh hơn so với trộm rồi…
Kiều Chấn Dự lại xua tay không nói gì cả, Nhan Hoan mỉm cười nói: “Anh giam ông ta cũng vô dụng, giam ông ta rồi càng chứng tỏ việc chúng ta ở đây đang điều tra chuyện bọn họ đã làm năm đó. Muốn làm chuyện gì thì tâm tưởng phải càng quyết liệt, ông ta lén lút anh lại thả ông ta đi ngược lại bọn họ có khả năng nghi ngờ. Nhưng mà… nếu như bọn họ muốn làm gì e rằng bọn họ vẫn sẽ làm thôi.
Kiều Chấn Dự quay đầu nhìn thoáng qua Nhan Hoan.
Ông ấy cũng không lo lắng gì cả nhưng ông ấy không muốn Nhan Hoan phải chịu bất kỳ tổn thương gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây