Lúc cô nghe được nhà họ Kiều ở thành phố Tây Châu thì không khác gì bị sét đánh, không nói đúng hơn là sét đánh ngay đầu cô, thực sự là rất kinh khủng. Cho dù là cô không thèm để ý đến người thân, nhưng không có nghĩa cô không ngại ba ruột mình là một người buồn nôn như vậy, Kiều Chấn Hưng kia…
Triệu Lan Trân xoay người, nhìn thái độ Nhan Hoan vô cùng kỳ lạ và chán ghét. Bà hơi khựng lại rồi nói tiếp: “Bây giờ xưởng trưởng xưởng may lớn nhất thành phố Tây Châu, Kiều Chấn Hưng là anh cả của ba ruột cháu. Lúc trước ông ta từng làm nhóm trưởng trong xưởng sản xuất của ông cháu. Bởi vì ba ruột cháu với chú hai cháu là bạn học còn là bạn chơi với nhau, cho nên ông ngoại và chú cả cháu rất tín nhiệm ông ta… Không ngờ rằng sau này lại bị ông ta đâm một dao. Cuối cùng ông ta dựa vào quyền thế của ba mình và một vài thủ đoạn trong bóng tối để làm xưởng trưởng của xưởng may lớn nhất thành phố Tây Châu. Ha ha ha.
Nhan Hoan nghe được câu Kiều Chấn Hưng là anh cả của ba ruột cháu mà nhẹ nhàng thở phào một hơi. Thực sự thì Kiều Chấn Hưng khiến cho người ta quá là khó chấp nhận rồi… Chuyện này thực sự là đến mức có thể khiến cho người ta không muốn ăn cơm.
Nhưng nghĩ lại thì dáng dấp Kiều Chấn Hưng bỉ ổi như vậy, tuổi tác của ông ta cũng lớn hơn mẹ cô rất nhiều. Dù có sao thì mẹ cô cũng không thể nhìn trúng ông ta mà, đúng không?
Hơn nữa cô nhớ Kiều Chân lớn hơn mình hai tuổi, hình như còn có anh trai chị gái. Sao mẹ của cô lại thích người đàn ông như vậy được chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây