Rốt cuộc Kiều Chân không chịu được nữa, nước mắt chảy ra: “Ngay trước mặt chủ nhiệm khoa, giáo sư và tất cả bạn học nói em vội vàng mưu cầu danh lợi, chỉ suy nghĩ đến chuyện ghen ghét đố kị, tính toán người khác, nói tương lai em có thể có thành tích gì được chứ? Còn nói tâm tính em vặn vẹo xấu xí thì sao có thể thiết kế ra tác phẩm đẹp được.
Nói xong thì cô ta khóc to, quay người chạy vào trong phòng,
Xưởng trưởng Kiều, Phùng Tú Thanh, Kiều Vệ Đông, Kiều Lộ: ….
Sắc mặt xưởng trưởng Kiều trầm đến mức có thể đổ xuống.
Phùng Tú Thanh lại tức giận đến đập bàn. Bà ta mắng to: “Quá đáng! Bà ta là một giáo viên sao có thể nói sinh viên của mình như vậy sao? Còn có một chút đạo đức giáo viên nào sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây