Triệu Thành Tích cúi đầu nhìn cô, cánh tay cô đã khoác lên anh, rũ mi khẽ cười, lông mi thật dài đổ lên một lớp bóng đen mờ mờ trên gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn.
Xung quanh kẻ đến người đi, hai bọn họ, một xinh đẹp vô song, một cao lớn đĩnh bạt, như chày gỗ đứng đó thu hút sự chú ý, anh muốn nói chú ý ảnh hưởng, nhưng trong lòng lúc này vừa đau vừa ngứa, cuối cùng anh để cô tùy ý khoác một lúc mới kéo cô ra, một tay cầm hành lý tiến về phía hội trường.
Nhưng hiển nhiên quá trình ghen tuông của Triệu Thành Tích chỉ vừa mới bắt đầu.
Hai người đi vào hội trường, rất nhiều người thấy Nhan Hoan, mắt đều sáng lên.
Dù phía trước cô nửa bước là Triệu Thành Tích cũng rất khó xem nhẹ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây