Điền Thắng nhìn thấy hai đứa nhỏ như vậy, đến cả vợ mình cũng đang tức giận không lên tiếng. Bọn trẻ con thì không giữ được lời nói, anh ấy chỉ sợ nếu như ngày mai bọn chúng trực tiếp ồn ào nói ra chẳng phải sẽ rất khó coi sao?
Anh ấy nói: “Cả nhà bác cả đã sớm nói trở về ăn tết rồi, vốn dĩ chúng ta ăn tết ở nhà mình nhưng lại đột nhiên trở về nên cậu mợ hai của hai đứa mới không biết cho nên đương nhiên không có cách nào chuẩn bị quà cho hai đứa được. Con không nghe mợ hai các con nói đấy sao, những thứ kia đều là do tự tay mợ con làm hết cho nên phải cần mất rất nhiều thời gian mới có thể làm xong. Trước khi ăn tết mợ đã làm xong hết đầy đủ rồi, làm sao mợ có thời gian làm kịp quần áo cho mấy đứa được chứ?
Điền Châu và Đại Trạng lập tức quay đầu nhìn về phía mẹ mình rồi nói: “Mẹ, vậy về sau chúng ta trở về sớm một chút để chào hỏi với cậu mợ hai để cho bọn họ có thể chuẩn bị quà cho chúng ta.
Sắc mặt Triệu Tuệ đỏ bừng bừng, cô ta “hừ một tiếng cũng không nói thêm một câu gì.
Ở bên này trong lòng Triệu Tuệ đang bất mãn thì ở bên kia Triệu Hoà đương nhiên càng bất mãn sâu hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây