Trong thời gian Thẩm Tụ Tụ yên tĩnh một mình thì lại đích thân đến thành phố Thanh Châu một chuyến, khi đến nông trường Hồng Tinh nơi Nhan Hoan đang ở một lần nữa, thì Nhan Hoan đã trở thành “cô thợ may Tiểu Nhan được các cô gái trẻ trung hay thậm chí là các cô dì ở nông trường cực kỳ yêu thích.
Thẩm Tụ Tụ ở tại nhà nghỉ dành cho khách, cô ta nhìn thấy chiếc túi xách đặt sau lưng của nhân viên tiếp tân của nhà nghỉ, đó là một chiếc túi màu trắng gạo làm bằng vải thô được thiết kế rất phóng khoáng, cho dù có hình hoa li ti khá lỗi thời nhưng nhờ có hình dáng và thiết kế phóng khoáng, nên cho dù là vào mấy chục năm sau thì vẫn sẽ nhận được sự ưa chuộng từ lớp thanh niên trẻ.
Mặt bên của chiếc túi còn được thêu hình một con gấu ngựa ngộ nghĩnh.
Thẩm Tụ Tụ nhìn ngắm một hồi lâu, cuối cùng thì nhân viên tiếp tân cũng phát hiện ánh mắt của cô ta, bèn cười rằng: "Chiếc túi này rất đẹp đúng không? Là do một thợ may của nông trường chúng tôi làm ra đó, nếu như cô thích thì có để đến gặp cô ấy đặt may, cô ấy may rất nhanh, cô định ở lại đây tận mấy ngày mà nhỉ, chắc chắn là đủ thời gian, nếu cô không có ý định chọn mẫu riêng, thì ở chỗ cô ấy còn có hàng may sẵn, chỉ cần bỏ ra chút tiền vải với tiền công là mua được ngay."
Thẩm Tụ Tụ há miệng, một lúc lâu sau mới lên tiếng: "Vậy à? Người thợ may đó tên gì thế?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây