Lưu Lị lau nước mắt: “Bọn họ chỉ ghen tị với cuộc sống tốt đẹp của nhà mình, ngứa mắt chị thôi.”
Trương Kiến Sơn cũng rất tức giận: “Mai mốt chúng ta không đi nữa, không cần mấy xu ấy, em cũng đừng nghĩ nhiều, ở nhà trông Mập Mạp là được.”
“Nhưng mà.” Dù ít hay nhiều thì Lưu Lị vẫn muốn kiếm tiền.
Trương Kiến Sơn vỗ bàn: “Đi cái gì mà đi, không được đi, anh không nỡ nhìn em bị khinh thường.”
Những lời giải thích Lưu Lị ngậm trong cổ họng lập tức bị nuốt xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây