Ở nhà không thiếu vải nên Trần Lệ Phương tiện tay may hai bộ quần áo mới cho con Tô Đường, Tô Đường cũng đặc biệt cảm ơn Trần Lệ Phương.
Trần Lệ Phương cười nói: “Đều là người một nhà, đừng khách sáo như vậy.”
Phan Lạc Tinh nắm tay Trần Lệ Phương: “Mấy năm nữa ông Giang nhà tôi nghỉ hưu, ông Trương nhà bà cũng còn có vài năm, đến lúc đó con cháu lớn rồi, không cần chúng ta trông coi nữa, bốn người chúng ta đi du sơn ngoạn thủy nhé.”
“Được.” Năm nay ra ngoài một chuyến, Trần Lệ Phương rất có hứng thú ra ngoài đi chơi.
“Hứa nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây