Trương Huệ bật cười: “Yên tâm, không cướp được đâu, sao em có thể bỏ anh và ba cục cưng được chứ.”
Hàm Hàm ăn đến bóng nhẫy miệng nhỏ, nhoẻn miệng cười: “Mẹ, con là cục cưng của mẹ ạ?”
“Đúng thế, cục cưng có thể tự mình lau miệng không?”
“Có ạ.”
Giang Minh Ngạn nói được làm được, chỉ cần buổi chiều Trương Huệ có tiết, tan làm đường có xa anh cũng đến trường đón cô, Giang Minh Ngạn xuất hiện nhiều lần, người trong lớp cũng không chịu nổi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây