Đợi Từ Vĩnh đi, Trương Huệ cười nhìn cô ấy một cái, Chu Diệp xấu hổ nói: “Chị cũng không biết tại sao, nhưng ở trước mặt anh ấy lại không kiềm chế được tính khí của mình.”
Trương Huệ khẽ cười một tiếng, tỏ ra là đã hiểu.
Từ Vĩnh tốt với Chu Diệp, không chỉ có Chu Diệp cảm nhận được mà cả cha mẹ, anh trai, chị dâu và những người trong thôn Chu Gia đều nhìn thấy, đều coi Từ Vĩnh như người một nhà.
Ngày hôm sau khi Trương Huệ và sư phụ đi làm trà, Từ Vĩnh cũng có mặt ở trà quán, Chu Minh Sơn đi dạo trong trà quán, đứng trước mặt Từ Vĩnh một lúc lâu để chỉ dẫn cho anh ấy, lúc trước Trương Huệ cũng có đãi ngộ như vậy.
Trương Huệ cho rằng sư phụ muốn nhận Từ Vĩnh làm đệ tử, Chu Minh Sơn lắc đầu: “Từ Vĩnh kém tài năng và hiểu biết hơn con.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây