Văn Diễm Thu bế cháu gái, dữ dằn: “Cái gì mà phải về nhà? Đây không phải nhà cháu à?
Trời lạnh thế này làm khổ con nó làm gì, cứ ở nhà đi, phòng các cháu vẫn luôn được quét dọn sạch sẽ, lúc nào cũng ở được.
Hôm nay đã hơ giường trong phòng các cháu rồi, vẫn còn ấm…”
Tóm lại không được đi, một nhà ba người ở lại nhà tổ bên này.
Tết năm ngoái về, cô bé còn chưa biết chạy, chưa biết gọi người, năm nay về đã vừa biết chạy vừa biết gọi người, khiến người ta hết sức yêu thương, ở nhà, Trương Huệ không được bế con lần nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây