Con gái cưng ruột thịt của mình mà, ấm áp mềm mại dán trên người.
Cô lắc nhẹ chiếc quạt trên tay, Hàm Hàm đung đưa đôi chân nhỏ nhắn, thoải mái híp mắt lại.
“Con đừng có ngủ, giờ ngủ tối lại không ngủ được đâu.”
“Huệ Huệ.” Cổng đang đóng, Giang Minh Ngạn đang gọi cửa.
Mắt Hàm Hàm chợt sáng lên, chỉ ra ngoài: “Cha.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây