“Anh làm gì vậy, mau gói lại, đó là bảo bối của mẹ em, nếu làm hỏng thì xem mẹ có mắng anh không.” Trương Huệ trên miệng nói là bảo bối nhưng giọng điệu rất tự nhiên, mang theo nụ cười.
“Em đào được à?”
Trương Huệ gật đầu: “Em gặp một ổ nhân sâm, mẹ em bảo lần này đừng để cậu mợ biết, chúng ta tự mang về.”
Giang Minh Ngạn thông minh, trong đầu xoay một cái liền biết mẹ vợ đang tính toán cái gì, cũng không hỏi nhiều, gói nhân sâm lại.
“Túi đựng đồ của Hàm Hàm đâu?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây