Sau khi ngủ ngon, ăn no, uống đủ, cô bé trở nên rất tỉnh táo, không muốn nằm yên, chỉ muốn mẹ bế đi khắp nơi.
Mẹ cô và chị dâu ăn trưa xong liền trở về nhà, lúc này Giang Minh Ngạn cũng không ở đây, Trương Huệ chỉ có thể tự mình bế con đi dạo trong sân.
Cô bé nhỏ bị tiếng ve sầu kêu thu hút, Trương Huệ bế con đứng dưới gốc cây hòe: “Thấy không, là con kia kìa.”
Cô bé mở to mắt, ánh mắt mơ màng, không biết là đang nghe tiếng ve sầu hay đang thất thần.
Bế một lúc, tay mỏi, đổi tư thế, mẹ con cô tiếp tục đứng dưới gốc cây hòe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây