Được hưởng có lộc ăn, dù không nỡ thì vẫn phải đi.
Ngày hôm sau Giang Minh Ngạn xin nghỉ phép, ăn sáng xong đích thân đưa ông bà nội và mẹ mình đến nhà ga.
Trương Huệ cũng bế con đến nhà ga tiễn người, đến nhà ga, Giang Minh Ngạn xách rương lên: “Cha mẹ, Huệ Huệ, mọi người về trước đi, trưa con về.”
Trương Huệ chuẩn bị rất nhiều đồ ăn, còn có quà Trần Lệ Phương chuẩn bị, lúc về còn nhiều đồ hơn lúc đi, ba người bọn họ căn bản xách không nổi, Giang Minh Ngạn muốn đưa người lên xe lửa rồi mới về.
“Ừm, đi đường cẩn thận.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây