“Thật là trùng hợp.”
Trần Lệ Phương cười nhẹ: “Trùng hợp cái gì chứ, giờ mẹ mới hiểu, năm ngoái lúc người nhà họ Thẩm đến bàn bạc chuyện này, chắc chắn đã biết có thể lấy được công việc tạm thời, nửa tháng sau năm mới này hoàn toàn im lặng không gọi chị dâu con qua là sợ chúng ta đổi ý lợi dụng bọn họ.”
“Mẹ, đừng suy nghĩ nhiều như vậy, dù sao cuối cùng thành công là được.”
“Hừ, hôm nay con đến đơn vị làm thủ tục, bọn họ lập tức gọi chị dâu con đi. Con coi người ta là bạn bè mà người ta vẫn đề phòng con, lòng người khó đoán, không thể hiểu nổi.”
Trần Lệ Phương đứng dậy: “Mẹ nói với con cái này làm gì, con đi đọc sách của con đi, chẳng phải mấy hôm trước Chu Văn Phong tới nói cha nó bảo mùa thu con đến núi Mạnh Đỉnh sao, còn không mau học trước đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây