Trần Dương còn đang phân vân, không cần phân vân, đũa đã thò vào bát, ném một miếng thịt vào miệng, Trương Kiến Lâm thỏa mãn ghê gớm.
“Vẫn là Huệ Huệ biết mua thịt, thịt mỡ to sao ngon bằng thịt ba chỉ.”
“Chú nhỏ.”
“Đừng gọi nữa, chú sẽ chọn cho con miếng to.”
Cứ như vậy một bát thịt nhỏ, ba đôi đũa, chưa được mấy gắp thịt đã hết sạch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây