Nói xong Tô Niệm Chi quay người mỉm cười, “Cảm ơn anh, Tần Khiếu Vân. Tôi đi về trước đây.”
Tần Khiếu Vân nhìn má lúm đồng tiền của cô, đáy mắt hiện lên vẻ cưng chiều.
“Không cần cảm ơn, đi chậm một chút.”
“Nào nào nào, nhường một chút.”
Vương Gia Hỉ vung tay lên, đẩy Tần Khiếu Vân sang một bên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây