Ba Tô cười híp mắt ngồi dưới mái hiên hút tẩu thuốc, không nhiều lời, nhưng trong ánh mắt kia tràn đầy yêu thương đối với con gái.
“Ba ơi, đợi lát nữa con đo kích thước cho ba, xong sẽ kêu mẹ may cho ba bộ đồ mới nhé.”
Ba Tô thấy con gái đến gần, vội vàng đưa tẩu thuốc của mình ra xa, tự mình đứng lên sang ngồi xuống bên cạnh lều cỏ nhỏ.
“Ba có quần áo mặc rồi, bé ngoan may cho mình đi.”
Vương Quế Phương trợn mắt nhìn ông một cái, “Con gái kêu ông may thì ông cứ may đi, ở đó dài dòng làm gì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây