Tô Niệm Chi suy xét: “Mẹ, bọn họ có biết chỗ ông giấu đồ không?”
Lý Văn Hà lắc đầu: “Chuyện năm đó làm rất bí mật, trên căn bản là ba tự mình làm, không có ai biết. Về phần bọn họ biết, có thể chỉ là suy đoán, đáng lẽ nhiều năm trôi qua như vậy nên bỏ đi tâm tư, không ngờ bọn họ còn chưa từ bỏ ý định.”
Tô Niệm Chi đoán, sẽ không ai vô duyên vớ làm chuyện vô nghĩa.
Chỉ sợ không đơn giản.
“Mẹ, sao mẹ lại cảm thấy là bọn họ đã làm?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây