Dương Tĩnh khó nhọc dùng đầu ra hiệu, bảo anh ấy đi đi.
Đổng Lương Bình làm như không thấy.
Nói: “Em nghỉ ngơi trước đi, anh về lấy ít đồ cho em, lát sẽ qua thăm em. Phải rồi, đồng chí Vương không sao rồi, đã cấp cứu xong, em yên tâm nghỉ ngơi, chờ em đỡ hơn chút, anh sẽ đẩy em qua thăm cô ấy.”
Dương Tĩnh nhìn người đàn ông nói một tràng.
Nói còn nhiều hơn mấy năm kết hôn với cô ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây