Nhìn gò má trơn bóng của Vương Tú Nhi.
Lại chạm vào khuôn mặt xấu xí của mình.
Khuôn mặt cô ta trở nên vặn vẹo thêm mấy phần.
“Nhìn cái gì mà nhìn, Vương Tú Nhi, cô đúng là tốt số. Bị chồng bỏ vậy mà học được làm ăn. Dựa vào cái gì cô có thể sống tốt, dựa vào cái gì?”
Lô Giai Giai như lên cơn thần kinh nào đó vậy, dây thừng trong tay siết cổ Dương Tĩnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây