Nhìn thấy vẻ mặt của Trương Văn Lượng, Lục Ngang càng cười nhiều hơn, trước đây anh ta chưa bao giờ nhìn thấy một người ngu ngốc như vậy.
Hạ thấp người ngồi xuống, tay vẫn sờ cằm.
“A, nhìn anh thật đáng thương, nói cho anh biết, Thái Tường bỏ chạy, nói cho cùng anh chỉ là người thay thế.”
Trương Văn Lượng ngừng thở mấy giây, đồng tử giãn ra, không, điều này sao có thể xảy ra?
Kiếp trước rõ ràng là Thái Tường mà?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây