Nghe được câu trả lời vừa ý, Hứa Thịnh Kiệt mới cúi đầu tiếp tục bôi thuốc nước, giọng nói lại truyền đến: “Sau này sẽ không thế nữa.”
Lương Bảo Trân cảm thấy thuốc nước thấm vào vết thương, từng cơn đau nhói, bị câu nói chẳng đầu chẳng cuối của người đàn ông làm cho mơ hồ: “Cái gì sẽ không thế nữa?”
Nhưng anh đang tập trung bôi thuốc nước, dường như không nghe thấy.
Nhìn đỉnh đầu đen nhánh của Hứa Thịnh Kiệt đang cúi xuống, Lương Bảo Trân bị anh nắm chặt mấy ngón tay chỉ thấy cảm giác đau nhói biến mất, lòng bàn tay ngược lại ngứa ngáy.
...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây