“Sổ tiết kiệm, em cầm đi.” Hứa Thịnh Kiệt ngồi xuống bên cạnh Lương Bảo Trân, thấy cô mở ra: “Tiền anh tiết kiệm khi đi lính, còn có một số, trừ tiền gửi về nhà hàng tháng, còn lại anh tiết kiệm được một nghìn tám trăm mấy, cưới xin dùng hơn ba trăm, bây giờ còn một nghìn năm trăm năm mươi hai, đều ở trong này.”
“Đưa cho em à?” Lương Bảo Trân chưa từng thấy nhiều tiền như vậy, nhà cô mỗi cuối năm được chia mấy chục đồng đã là tốt lắm rồi, còn có Lương Chí Cao làm thợ mộc kiếm thêm nhưng cũng không thể nào nhiều như vậy.
“Không phải vợ quản tiền à? Còn để anh quản à?”
Lương Bảo Trân lập tức ấn sổ tiết kiệm vào người, từ chối ngay: “Vẫn là để em quản đi, đàn ông các anh không biết tiết kiệm tiền, tiêu tiền thì phung phí lắm.”
Một là bố cô, hai là anh trai cô, không có ngoại lệ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây